Ngồi dưới bóng cây trò chuyện cùng bà cố, trông ra xa bên dòng Cù Lao khi buổi chiều đang xuống, Ngọc Hằng thấy tầm hồn thật nhẹ nhàng, êm dịu. Dòng sông quê hương lưu dấu biết bao nhiêu kỷ niệm êm đềm, chứng kiến bao thời cuộc đổi thay nhưng mãi trôi không ngừng vô tận giúp dung chứa cuốn đi tất cả những xấu xa tội[...]