Cách đây khoảng một tháng, trang nhà Linh Sơn Phật Giáo có nhận được lời yêu cầu cứu giúp của một cô Phật tử cho vấn đề tình duyên ngang trái của mình. Theo lời cô kể, cô đã có gia đình và hai con, gia đình rất khá giả, đầy đủ, chồng rất thương cô nên đó là một gia đình hạnh phúc ai cũng mong muốn. Tuy nhiên, không hiểu duyên cớ gì, cô lại thương một người nam Phật tử khác còn khá trẻ, nhỏ hơn cô khoảng hơn 10 tuổi, vừa tốt nghiệp trung học.

Ban đầu cô chỉ xem như một người em và đa phần là tiếp xúc trên mạng hay thỉnh thoảng điện thoại là chính. Dần dần, người nam ấy lại rất thương cô, yêu cô rất nhiều và cô cũng có tình cảm với người ấy. Vì cả hai đều là Phật tử, cô biết là không nên nhưng không biết phải làm sao để thoát khỏi và để cả hai đều bình an. Cô chưa làm gì sai hay quá giới hạn, chỉ là tình cảm từ hai phía loạn nhịp tim. Cô đã đến hỏi khá nhiều bạn đồng tu và kể cả một số thầy xuất gia nhưng vẫn chưa ai làm cho cô thỏa mãn biết đường đi cho đúng.

Cô đã khóc nhiều và tự trách bản thân tại sao lại để chuyện ngang trái xảy ra. Cô tự cho đó là một tội lỗi, là chuyện đáng xấu hổ với một người đã lập gia đình. Cô cũng muốn thoát ra nhưng con tim không cho phép khi người nam ấy mong cô nhận làm một người em nhưng tình cảm nam nữ rất sâu đậm.Cô đã vào trang nhà Linh Sơn Phật Giáo đọc những câu Hỏi Đáp Phật Học nhưng không tìm được câu trả lời thỏa đáng cho vấn đề của cô.

Để cô nói xong, chúng tôi đã phân tích khá rõ cho cô cả đạo và đời, khuyên cô nên dừng lại khi chưa quá muộn, sau này nếu có duyên gặp lại ở một trường hợp khác hay chỉ là những người bạn đạo của nhau nhưng hiện giờ phải tránh mọi duyên có thể. Chúng tôi đã dùng lý nhân quả giảng giải cho cô, chỉ cho cô thấy nguyên nhân và hậu quả cũng như cho cô biết chỉ là nghiệp duyên bao kiếp đã gieo, giờ quay lại nên đừng tự trách mình. Đặc biệt, nếu cả hai đều là người tu phải nên biết rõ điều này, đường tu nhiều chướng duyên, chữ ái là nặng nhất để xem mình thoát như thế nào mới mạnh tâm mà tu hành.

Cô đã khóc khi nghe chúng tôi khuyên nhủ vì giúp cô hiểu rất nhiều điều và biết con đường sáng nhất để mình đi dung hòa cả đạo và cuộc sống hiện tại. Cô có hỏi chúng tôi nghiệp duyên gì cô mắc phải tình duyên ngang trái không ngờ này. Điều này ngoài khả năng của chúng tôi vì chỉ có chư Phật, chư Bồ Tát mới biết được còn chúng tôi cũng như cô, đang tự bơi với nghiệp lực của chính mình.

Chúng tôi chỉ nói với cô mọi thứ đều có quả nhân, dù một hành động ác hay thiện nhất đều không hề mất đi, chỉ chờ đủ duyên sẽ trổ quả. Không biết trả lời câu hỏi về nhân quả của cô thế nào cho đúng nên hôm nay chúng tôi xin tặng cô và các bạn câu chuyện “Nghiệp Duyên Chỉ Bởi Một Nụ Cười” để xem tôn giả A Nam ngày xưa chỉ vì một nụ cười mà bị dẫn đến tình duyên ngang trái, bị Ma Đăng Già niệm chú không cho Ngài thoát như thế nào nhé. Nam Mô A Di Đà Phật.

“Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã từng giảng rằng: Phương pháp độ nhân, cần phải chú trọng “khéo léo đúng dịp”. Câu chuyện Đức Phật hóa độ Bạt Kiết Đế, người con gái đem lòng cảm mến tôn giả A Nan, chính là một minh chứng sống động về phương diện này.

Tôn giả A Nan trông vô cùng anh tuấn khôi ngô, Văn Thù Bồ Tát từng dùng “Tướng như thu mãn nguyệt, mục tựa tịnh liên hoa” để ca ngợi ngài.

Một hôm, tôn giả A Nan khát nước đến không chịu được, liền đến bên một thiếu nữ đang gánh nước xin chút nước uống. Thiếu nữ này tên là Bạt Kiết Đế, là tộc người Ma Đăng Già vốn bị mọi người xem là hạ tiện. Cũng giống như bao thiếu nữ quyền quý khác, cô cũng đã ngưỡng mộ A Nan từ lâu. Nhân thấy A Nan đến chỗ mình xin nước uống, lòng cô vui khôn tả xiết.

Tôn giả A Nan uống nước xong, cúi mình cảm tạ cô gái, trong lòng ngài không hiểu sao lại có cảm giác dường như đã quen biết cô từ rất lâu rồi.

Thiếu nữ nhìn theo hình bóng A Nan đi xa rồi khuất dần, bỗng sinh lòng mến mộ, từ đó cô chìm sâu vào nỗi nhớ tương tư của mối tình đầu, thần trí suốt ngày ngẩn ngơ như mất hồn mất vía.

Mẹ cô không ngừng gặn hỏi nguyên do, cuối cùng cô cũng nói ra sự thật. Người mẹ không nhẫn tâm nhìn thấy con gái ngày một gầy đi, liền nghĩ ra một mưu kế: Sa Bì Già La Tiên Phạm Thiên chú, có thể mê hoặc đàn ông, nếu như gạt A Nan đến chỗ này, mời người niệm chú, để cho họ gạo nấu thành cơm……

Một hôm, quốc vương Ba Tư Nặc mở hội đàn trai tăng cúng dường, Đức Phật cùng chúng đệ tử là những người được mời đến tham dự. Tôn giả A Nan vì đi ra ngoài chưa về, nên không thể đến dự tiệc hội trai tăng, đành phải tự mình cầm bát đi khất thực. Khi đi ngang qua trước cửa nhà của người thiếu nữ Ma Đăng Già, cô mỉm cười tiếp đón ngài, nói: “Tôn giả A Nan, ngài còn nhớ tôi không?”

Tôn giả A Nan thực tình vẫn chưa quên người thiếu nữ xinh đẹp này, liền cười cười gật đầu.

Thiếu nữ vô cùng xúc động nắm lấy tay A Nan, nói: “Hãy theo em vào nhà nào, vào nhà em nhận cúng dường”.

A Nan trong đầu mơ mơ màng màng đi theo sau cô gái, vào đến khuê phòng của cô, tôn giả cứ như khúc gỗ, mặc cho người ta sắp đặt, trong lòng rất muốn thoát ra, nhưng lại không làm gì được.

Lúc này, hội trai tăng cúng dường trong hoàng cung cũng vừa mới bắt đầu, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni biết rõ A Nan bị ma chú khống chế, không cách nào thoát ra được, liền căn dặn Văn Thù Bồ tát, dùng Lăng Nghiêm Chú mà giải cứu A Nan.

Văn Thù Bồ tát vội đến nhà thiếu nữ, dùng Lăng Nghiêm Chú hóa giải Sa Bì Già La Tiên Phạm Thiên chú. A Nan giật mình tỉnh ngộ, thoát khỏi sự khống chế của cô gái, lôi thôi lếch thếch trở về tịnh xá.

Thiếu nữ Ma Đăng Già không can tâm bỏ cuộc dễ dàng như vậy, ngày ngày cứ đứng chờ A Nan trước của tịnh xá, A Nan đi đến đâu, cô theo đến đó. Cuối cùng tôn giả A Nan hết cách, đành cầu xin Đức Phật giúp đỡ.

Đức Phật nói: “Ngày mai con hãy gọi cô gái đó đến đây, ta sẽ nói chuyện với cô ấy”.

Ngày hôm sau, cô gái theo A Nan đến gặp Đức Phật. Đức Phật không hề oán trách cô nửa lời, Ngài từ bi mà nói với cô rằng: “Tâm tình muốn được gả cho A Nan của con ta hiểu được, nhưng A Nan đã là người xuất gia, nếu con muốn gả cho y, thì con cần phải xuất gia tu hành một năm cái đã”. Thiếu nữ liền gật đầu đồng ý.

Đức Phật nói: “Xuất gia cần phải được sự đồng ý của cha mẹ, cha mẹ con đồng ý cho con xuất gia sao?”

Thiếu nữ đáp: “Bẩm Phật Đà! Từ nhỏ đến lớn cha mẹ con lúc nào cũng đều nghe lời con hết, họ nhất định sẽ đồng ý cho con xuất gia”.

Cứ như vậy, thiếu nữ Ma Đăng Già vui vui vẻ vẻ mà xuống tóc tu hành, trở thành một thành viên trong nhóm Tỳ Kheo Ni.

Sau khi xuất gia, dưới sự cảm hóa của Phật Pháp, trái tim nồng nhiệt ban đầu của cô, càng ngày càng trở nên tĩnh lặng, dần dần cô hiểu ra rằng tình cảm ràng buộc đối với A Nan ngày trước đều là sự ngu muội nhất thời mà thôi.

Phật Đà nói với chúng đệ tử rằng: A Nan và Bạt Kiết Đế 500 năm kiếp trước, trong một lần tình cờ gặp gỡ, hai người đã mỉm cười với nhau, từ đó mà dẫn đến tình duyên trong đời này.

Từ đó, Bạt Kiết Đế càng thêm nỗ lực tinh tấn tu hành, sau cùng cô trở thành một trong những người kiệt xuất trong nhóm Tỳ Kheo Ni, chứng đắc Thánh quả còn sớm hơn cả A Nan.

 Ngọc Hằng



Có phản hồi đến “Câu Chuyện Phật Giáo Số 25: Nghiệp Duyên Chỉ Bởi Một Nụ Cười”

Câu hỏi ngẫu nhiên:    =  (Nhập số)  

Tags

Những bài viết nên xem:

 
 
 

Trang nhà không giữ bản quyền. Mọi hình thức sao chép đều được hoan nghênh.

Thư từ, bài vở đóng góp xin gửi về email:linhsonphatgiaocom@gmail.com